Đáng lẽ oán hận và thương thân trách phận như vậy, ông nên tự hỏi tại sao ông không được các người làm công cảm ơn.Tôi tận hưởng những thứ ở đời bao giờ hết.Điều mà ông sợ nhất đã xảy ra!Đêm thứ tư hay đêm thứ năm tinh thần tôi rời rạc, hoang mang.Nhưng sau vài tháng, một phần lớn những tội nhân thông minh hơn hết đã xoá hẳn cơn bĩ vận đó, đành lòng với định mạng, tự ép mình vào khuôn khổ của nhà giam và lợi dụng những phương tiện nhỏ nhặt nhất để được an nhàn.Nói một cách khác thì tôi đã phí 50% cái thời gian làm việc để lượm được một kết quả rất nhỏ là 7%.Khi cha ông qua đời, các bạn bè phải góp tiền lại mua giúp cho cỗ quan tài.Nhưng bà muốn sắm màn và ít đồ trang hoàng khác cho nhà cửa được sáng sủa nên đã đi mua chịu những món ấy ở tiệm tạp hoá Dan Eversole.Thượng đế cũng vậy nữa.Bạn ở ngoài vòng, tất bạn sẽ sáng suốt hơn tôi.