Chẳng ai nói lời nào.Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ.Khi Sid chuẩn bị đứng dậy đi, Sequoia lên tiếng:Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng.Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm.- Làm thế quái nào mà ai cũng hỏi ta về cái cây bốn lá vớ vẩn nào đó nhỉ? Ta vừa mới nói với một hiệp sĩ đến cách đây mấy phút là: chưa-bao-giờ-có-một-cái-cây-bốn-lá-nào-mọc-ở-khu-rừng-này-hết.Ban đêm, khu rừng thật im lặng và lạnh lẽo một cách đáng sợ, đó đây vang lên những tiếng hú, tiếng gầm gừ của những loài thú kỳ lạ, bí hiểm.Ở độ tuổi sáu mươi, sau bao thất bại đắng cây và tuyệt vọng, ông vẩn nở được một nụ cười hồn nhiên.Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng:Chàng vừa rửa kiếm vừa vui mừng nhìn dòng suối nhỏ đang chảy về.