Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy.Bỏ qua lời tôi là bỏ qua lời khuyên quý báu nhất đấy.Nếu tuổi xuân của bạn còn dồi dào, năng lực còn thừa thãi mà lại hăng hái muốn gắng sức, thì tôi không do dự gì mà khuyên bạn: "Cứ làm đi, hết ngày này qua ngày khác đừng nghỉ ngày nào".Lòng tự trọng đó là nguồn gốc của mọi quyết định và sự thất bại nhất định làm tổn thương lòng tự trọng của ta.Buổi tối bạn đọc một chương đi - thường ngắn lắm, không dài đâu - rồi sáng hôm sau tập trung tư tưởng vào chương ấy.Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau.Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Và cũng không có hình phạt.Lúc này, tôi không cần biết đến nguyên tắc của bạn ra sao.Đó, thái độ của thầy phải như vậy.
