Sống phải khéo lắm, miễn là không làm gì sai.Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt.Ôi! Những tiếng còi xe.Tự dưng mẹ lại ra giá.Thôi, bác đừng xuống.Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp…Như một sự bổ trợ, cân bằng, phong phú tất yếu.Nhưng họ cũng không trút giận vô cớ.Ông đã quên những lạc thú ấy.Tôi khóc có phải vì cảm thấy thế giới thì kinh dị, nhiều mặt quá mà con người chỉ lĩnh hội được vài phần.
